Đế Chế Đại Việt

Chương 963: Miến bánh Thục quốc

Chương 963: Miến bánh Thục quốc

Trần Khánh Dư trong làm ăn cũng có rất nhiều mối quan hệ ở Đại Hán, đặc biệt khi nghiên cứu về tư tưởng, tâm lý của người Hán, hắn cũng rõ ràng được rất nhiều vấn đề. Đại Hán luôn có một tâm lý muốn bành trướng, thế nhưng khác biệt với Đại Hán ở Địa Cầu, ở dị giới này Đại Hán không phải là một đại quốc duy nhất ở phương Đông, bao vây cả hai đầu của Đại Hán đều là những quốc gia hùng mạnh về quân sự với sức mạnh không sai biệt so với Đại Hán bao nhiêu là Nguỵ, Ngô hai nước. Do đó sau khi Đại Tần đế quốc thôn tính toàn bộ các quốc gia nhỏ vùng đệm, sau đó lại sụp đổ nhanh chóng. Hán – Sở tranh hùng thì Thục quốc lại tách ra, vì vậy mà từ lúc lập quốc đến giờ, Đại Hán lúc nào cũng phải loay hoay đề phòng việc sẽ bị ba quốc gia này đánh úp, vì vậy mà cũng không còn khả năng để bành trướng tiếp tục ra bên ngoài.

Dù rằng so với ba quốc gia lớn còn lại, Đại Hán vẫn là thằng khổng lồ nhất, dân đông nhất, tài nguyên nhiều nhất. Thế nhưng so với Nguỵ quốc bọn hắn lại không thiện chiến bằng, so với Đông Ngô kỹ thuật của Đại Hán cũng không bằng. Chỉ có duy nhất Thục quốc vẫn còn vô cùng lạc hậu, kinh tế yếu kém, nhưng địa hình lại hiểm trở, Đại Hán có muốn đánh cũng phải cân nhắc nhiều điều.

Tuy nhiên thượng đẳng vẫn là thượng đẳng, bọn hắn vẫn cho rằng dân tộc mình là cái rốn của vũ trụ, đương nhiên sẽ không bao giờ từ bỏ việc bành trướng ra bên ngoài, mà lúc này Thục quốc đang suy yếu cũng là cơ hội cho Đại Hán vừa thu hồi về đất cũ, vừa hạn chế sự phát triển của Đông Ngô.

– Dư đại nhân nói không sai, nếu Đông Ngô thực hiện kế sách này, chỉ sợ Đại Hán cũng sẽ làm tương tự. Dù sao Đại Hán người đông thế mạnh, mặc dù phải đề phòng Nguỵ quốc phía Bắc, thế nhưng dùng q·uân đ·ội để gây chiến ở vùng biên giới là vẫn đủ lực.