Tiêu Dao Lục
Chương 972: Vân QuyChương 972: Vân Quy
Thời đại mà Chu Vũ Lưu nhắc đến ở đây là cách dùng từ của tu luyện giả tầm trung trở xuống, không giống với thứ mà chúng đại năng Vô Thượng Thần Đế đang quan tâm. Chu kỳ của mỗi thời đại này kéo dài mười vạn năm, lấy sự ra đời của mỗi vị đế tử làm cột mốc đánh dấu, cũng là nguồn gốc của câu nói “Mỗi vị Đế Tử sẽ nghiền áp thiên tài của một thời đại”.
Diệp Thiên b·ất t·ỉnh mười vạn năm, đế tử đời tiếp theo cũng đã xuất hiện. Nhưng vị đế tử này bị vầng sáng của hai kẻ đi trước là Diệp Thiên và Bạch Y Thần che khuất, tại hàng ngũ đại năng đỉnh cấp gần như không có tiếng tăm gì. Đến hiện tại hắn vẫn chỉ chủ yếu hoạt động giữa các thế lực trung và hạ cấp, chưa có thành tựu gì quá mức nổi bật. Diệp Thiên không quan tâm, không biết đến sự tồn tại của đối phương cũng chẳng có gì lạ.
Vương Hằng, đế tử, con của Bát Chiến Thần Đế Vương Tư Dạ. Sau Bạch Y Thần và Chu Thiên Hà, đây là vị đế tử thứ ba mà Diệp Thiên gặp được. Hai người đầu đều có danh vọng, đặt trong hàng ngũ đế tử cũng là nhân vật nổi bật. Vương Hằng ra đời trên dưới hai ngàn năm, tu vi chỉ vừa đột phá Hỗn Nguyên Chí Thần, thua kém đâu chỉ vài bậc. Nhưng chỉ riêng ở phương diện kiêu ngạo, thích phô trương thì không có mấy vị đế tử so sánh được với hắn. Tên này đang muốn tạo điểm nhấn bằng phong cách khác biệt sao?
Nghĩ thì nghĩ, Diệp Thiên cũng không để Vương Hằng trong lòng. Đế tử là thứ gì đó rất thần thánh, cao quý trong mắt tu luyện giả thông thường. Nhưng với hắn thì chẳng có gì đặc biệt. Miễn là đối phương đừng chủ động gây phiền phức, Diệp Thiên mới lời để ý đến tên này.