Đế Chế Đại Việt
Chương 988: Thả tù binhChương 988: Thả tù binh
Lúc này bên trong tinh linh cũng chia làm hai luồn ý kiến. Một bên là các tế tự lớn tuổi, bảo thủ, không tin tưởng vào nhân loại, một bên là các tế tự trẻ tuổi hơn, muốn tinh linh chó thể thoát ra được khỏi khu rừng Tiên này. Một tế tự trẻ tuổi nói.
– Khu rừng Tiên này tuy nói là đang bảo vệ chúng ta, thế nhưng thực tế lại chính là một nơi ngục tù xiềng xích giam cầm chúng ta, nó cũng như một cái thòng lọng đang từ từ xiết chặt vào cổ của tộc tinh linh. Trốn tránh ở trong đây cả ngàn năm, nhân loại ngoài kia đã phát triển đến nhường nào mọi người cũng đã thấy rõ. Nếu bọn hắn quyết tâm tiến đánh, với lực lượng của tinh linh hiện tại liệu có chống đỡ được hay chăng.
Thế nhưng lập tức một gióng nói già nua hơn vang lên phản bác.
– Lui vào rừng Tiên đó chính là lời của Thần dụ, đã che chở cho tộc ta suốt bao nhiêu thế hệ, làm sao có thể rời bỏ. Huống chi nhân loại là không thể tin tưởng được. Dù bọn chúng có đánh đến đây thì sao? Dù có phải hi sinh hết tất cả tinh linh, ta cũng không thể để bọn hắn b·ị b·ắt làm nô lệ được.