Tiêu Dao Lục

Ngoại Truyện 6: Mưu Đồ

Ngoại Truyện 6: Mưu Đồ

(Phần 1: Phong Lưu Chân Tiên, Phần 2: Tiêu Dao Lục, Phần cuối: Diệt Nhân)

Diệp Thiên đứng tại nơi đó, không động đậy dù chỉ một chút. Hắn không nhớ mình đã đợi bao lâu, cũng không biết là còn phải đợi thêm bao lâu nữa. Nhưng kể cả là như vậy, trong lòng Diệp Thiên vẫn quá đỗi bình yên. Bởi vì hắn biết mình chỉ cần tiếp tục đợi, ngày đó sớm muộn cũng sẽ đến. Bao lâu không quan trọng, quan trọng là hắn sẽ có được thứ mình cần.

Tất nhiên sự chờ đợi của Diệp Thiên cũng không hoàn toàn là nhạt nhẽo vô vị, thỉnh thoảng sẽ có vài kẻ đến mua vui, giúp hắn vận động gân cốt. Những kẻ địch mà trước kia Diệp Thiên cảm thấy rất chướng mắt nay lại trở nên khá thú vị, thậm chí còn có đôi chút chờ mong không biết lần tiếp theo sẽ đến bao nhiêu, những ai và thực lực thế nào. Tốt nhất là mạnh mẽ một chút, có thể thư giãn thêm vài phần.

Ngồi không cũng mạnh lên là ao ước của nhiều người, nhưng cứ mạnh lên mãi, đến lúc quay đầu nhìn lại chẳng còn mấy sinh vật xứng là đối thủ thì sẽ cảm thấy rất cô độc. Sự cô độc này một phần bắt nguồn từ việc hắn một mình một thương đứng giữa không gian vô tận chờ đợi không biết điểm cuối, nếu có Bạch Y Thần ở đây nhất định sẽ không xuất hiện cảm giác này. Có điều Diệp Thiên xem như đã hiểu được cảm giác của Phong Lưu Tiên, vô địch đúng là rất nhàm chán. Ít nhất cũng phải có một hai đối thủ xứng tầm, buồn chán liền đánh một trận, như vậy sẽ sảng khoái cỡ nào.